Sống lương thiện có thể biến dữ hoá lành

Đăng bởi Mỹ Hạnh - Lượt xem 1
Chuyên mục Bài học cuộc sống
Sống lương thiện có thể biến dữ hoá lành

Một vị thầy phong thuỷ người Hoa từng nói rằng: “Số phận một người được xác định bởi số lượng đức mà anh ta có, cũng được gọi là căn cơ và phong thuỷ của người ấy”. Ý nghĩa ấy là gì? Hãy cùng Sống Đẹp đọc câu chuyện về phong thủy dưới đây để hiểu sâu hơn về hàm nghĩa của câu nói trên.

Ngày xưa có một ông chủ nổi tiếng hiền lành, người dân trong làng thường gọi ông là “Dương tốt bụng”. Tuy đã gần 60 nhưng trông ông vẫn còn rất khoẻ mạnh và luôn hoà nhã với mọi người.

Khi “Dương tốt bụng” còn nhỏ, quê hương cũ xảy ra dịch bệnh triền miên nên gia đình ông đã phải di chuyển đến nơi sống hiện tại. Hoàn cảnh gia đình lúc ấy rất khó khăn, mẫu thân ông qua đời ở tuổi 70 và chỉ được chôn cất rất sơ sài.

Phụ thân ông, đã ngoài 80 tuổi, vì đổ bệnh nên sức khỏe ngày một yếu dần. Việc điều trị không có hiệu quả nên cụ đã qua đời không lâu sau đó. Tuy nhiên cụ qua đời ít phải chịu đau khổ nên người trong vùng thường hay nói rằng của “Dương tốt bụng” hẳn đã tích rất nhiều đức.

Vào thời gian đó, người ta tin rằng việc chọn một vị trí tốt để chôn cất người đã khuất trong gia đình là rất quan trọng, vì nó ảnh hưởng tới của con cháu sau này. Do đó, “Dương tốt bụng” đã thuê một thầy phong thuỷ có tiếng nhất trong vùng để đến giúp ông việc này.

Sau khi ăn tối xong, ông đi gặp thầy phong thuỷ và được tư vấn:

Vị trí cho một phần mộ nên có cả hai yếu tố gió và nước, vì thế nó mới được gọi là phong thuỷ. Yếu tố nước có thể tốt hoặc xấu, còn yếu tố gió thì có thể không thuận lợi”.

Ngày mai, anh dẫn ta đi quanh làng để ta xem xét địa hình, nguồn nước và hướng gió. Ta sẽ chọn vị trí tốt nhất cho gia đình anh”.

Ông Dương rất hài lòng với sự thu xếp và nhiệt tình giúp đỡ của vị thầy nên tờ mờ sớm, sau khi tỉnh giấc, ông đã chiêu đãi vị thầy phong thuỷ rất nhiều đồ ăn và rượu ngon. Vì rất hài lòng với tấm lòng của Dương, vị thầy càng quyết tâm sẽ tìm cho người chủ nhà một vị trí chôn cất tốt.

Mặt trời chưa ló dạng thì cả hai người đã bắt đầu ra khỏi làng cùng với một số dụng cụ. Vị thầy nói:

Lúc này là thích hợp để đo các kênh năng lượng và chọn vị trí ngôi mộ đây”.

Khi họ đi dọc theo rặng núi đến phía đông ngôi làng, ông xem xét rất kĩ lưỡng khu vực xung quanh và nói:

Ta nhận thấy hướng Bắc ngôi làng có một trường năng lượng rất mạnh. Vì ngọn núi gần ngôi làng nên hình dáng của nó trở nên rất vững chắc, bên dưới lại có hai con suối giao nhau. Nếu người trong làng sống ở đây thì sẽ sung túc lắm. Chúng ta sẽ tìm một vị trí ở đó nhé”.

Thế là, cả hai người cùng nhau đi về phía ngọn núi.

Tuy nhiên, có một điều rằng, một người bình thường khi nghe những tin tốt lành này sẽ cảm thấy rất vui mừng nhưng ông Dương thì không như thế. Ông quan tâm tới những người xung quanh nhiều hơn, ông không muốn vì việc của gia đình mà ảnh hưởng tới lợi ích của những người dân làng.

Vì cứ suy nghĩ cho người khác nên ông Dương bắt đầu làm vị thầy cảm thấy bực mình. Mỗi khi ông thầy tìm thấy một vị trí tốt, ông Dương đều hỏi: “Chỗ này có ảnh hưởng gì tới mọi người trong làng không?

Ông thầy đáp: “Tìm phần mộ cho gia đình anh nhưng sao anh lại cứ quan tâm tới chuyện của người khác thế nhỉ?” Ông Dương cười trả lời: “Tôi không thể ích kỉ được. Tôi cần nghĩ đến lợi ích của mọi người nếu không tôi cũng không thấy vui được thầy ạ“. Thế là cả ngày trôi qua, họ không thể tìm được một vị trí nào phù hợp.

Sáng hôm sau cũng lại giống như thế. Vị thầy phong thuỷ bắt đầu trở nên buồn bực. Ông ngồi lên một tảng đá và nói với Dương: “Anh hãy tìm một người khác đi; ta không muốn giúp anh nữa“. Khi ông Dương nài nỉ vị thầy hãy ở lại, vị thầy bực mình: “Anh đòi hỏi nhiều quá đấy! Ta không tìm được chỗ nào hài lòng với anh cả, anh còn giữ ta lại làm gì?

Dương trả lời: “Tôi có yêu cầu gì quá đáng đâu ạ, tôi chỉ muốn tìm một vị trí tốt cho gia đình nhưng cũng không nên vì thế mà ảnh hướng tới mọi người được”.

Vị thầy nói: “Chúng ta đã xem hết những vị trí tốt xung quanh ngọn núi rồi, ta hết cách rồi đó“. Dương tiếp tục nài nỉ ông thầy ở lại nhưng thầy vẫn từ chối. Sau đó Dương hỏi về vị trí ông đang ngồi: “Vậy thầy có thể xem giúp tôi vị trí này không? Trông nó cũng giống với những chỗ khác”.

Thầy liếc nhìn địa hình và nói: “Nó cũng tạm được đấy nhưng anh nên tìm người khác giúp anh đi”.

Sao lại cần phải tìm người khác chứ, thầy nghĩ chỗ này được, thì chắc sẽ tốt thôi. Điều tôi quan tâm duy nhất đó là nó có gây ảnh hưởng gì tới những người xung quanh không?

Thầy thở dài và nói:

Ta cảm thấy chỗ này nhìn sơ qua thì có vẻ tốt nhưng sau khi coi xét kĩ thì phong thuỷ không được tốt lắm”.

Vì hình dáng nó giống như 5 con hổ đang vồ 1 con cừu nên ai sở hữu nó thì người đó sẽ rất nghèo khó đấy. Anh là người rất tốt bụng nhưng đành tùy trời đất an bài vậy. Đây là số phận của anh mà“. Ông thầy còn nói thêm: “Mặc dù ta biết vị trí này sẽ không ảnh hưởng tới người khác, nhưng ta thực sự khuyên anh nên tìm một người khác để xem cho”.

Sau khi về nhà, Dương đãi thầy một bữa thịnh soạn và trả tiền công hậu hĩnh cho ông ấy. Vị thầy chỉ nhận ⅓ số tiền vì ông chỉ hoàn thành có ⅓ công việc của mình. Nhưng Dương đã nài nỉ ông nhận toàn bộ số tiền ấy. Trước khi rời đi, vị thầy còn nhắc lại Dương nên mời một vị thầy khác để xem địa điểm ấy. Nhưng Dương đáp “Tôi chỉ ở thầy“.

Thế rồi, Dương đã chôn cất mình ở nơi “5 con hổ vồ 1 con cừu” ấy. Khi thầy phong thuỷ biết vậy, ông cảm thấy rất hối tiếc cho Dương.

Ba năm sau, thầy phong thủy bỗng nghĩ về Dương. Ấn tượng với sự tốt bụng của vị khách hàng này, ông đến thăm Dương. Trên đường đi, thầy luôn cảm thấy lo lắng rằng gia đình Dương có thể sẽ gặp ở vị trí ngôi mộ mà ông đã coi cho. Do đó, ông quyết định sẽ chọn một chỗ mới tốt hơn cho cha Dương.

Không chỉ vậy, thầy còn nghĩ rằng Dương sẽ trở nên nghèo khó và có thể đã bán nhà đi nơi khác. Tuy nhiên, khi tới, ông đã bị choáng ngợp với ngôi nhà mới của Dương.

Trong lúc đang suy nghĩ thì cửa nhà rộng mở, một người trông trẻ tuổi, ăn mặc lịch sự trong trang phục của người lớn tuổi, tiến về phía ông. Vị thầy rất ngạc nhiên khi thấy đó chính là Dương!

Ông chào hỏi Dương một cách lịch sự. Ngay khi Dương nhận ra ông, anh đã rất vui và mời ông vào nhà mới của mình.

Vị thầy liên tục khen ngợi Dương về ngôi nhà sang trọng. Sau đó, Dương đãi ông rất thịnh soạn và cùng nhau uống rượu tới nửa đêm.

Sáng hôm sau, Dương dẫn vị thầy ra phần mộ cha mẹ mình theo yêu cầu của vị thầy. Khi tới nơi, vị thầy đã nhận thấy rằng hình dáng của ngọn đồi đã thay đổi, 5 khối đá lớn đã biến mất. Bao phủ xung quanh là cây cối tươi tốt, cây bụi và cỏ mọc xanh tươi. Giờ đây nó đã trở thành một vị trí rất tốt.

Thấy hơi ngỡ ngàng, vị thầy hỏi Dương 5 khối đá lớn đã biến đi đâu mất rồi. Dương trả lời: “Tôi cũng nghĩ rằng 5 khối đá đó sẽ mang đến chướng ngại. Nhưng 6 tháng sau khi chôn cất bố mẹ, những cơn mưa lớn đã quét đi đất xung quanh ngôi mộ. Tôi đắp một đống đất dọc theo vị trí đó và che đi những khối đá bằng đất và cây cỏ”.

Vị thầy phong thuỷ thốt lên:

Thật là tuyệt vời! Giờ 5 con cọp vồ 1 con cừu' đã trở thành “5 con cọp bảo vệ 1 con cừu” đó Dương à!”. Dương bày tỏ sự biết ơn của mình với vị thầy nhưng ông từ chối nhận. Trái lại ông nói:

Mảnh đất này quả thực là một món quà Trời ban, giành cho người có tấm lòng như anh. Bởi vì mọi chuyện đều do nhân duyên, nên những phỏng đoán trước đây của ta cũng chỉ là dựa theo sự sắp đặt của số phận mà thôi“. Dương hơi bối rối không hiểu nên thầy giải thích rằng Dương xứng đáng có được điều ấy bởi vì ông có một tấm lòng nhân hậu.

Sau đó thầy từ biệt Dương.

Nhân sinh cảm ngộ:

Lương thiện là bản tính của con người, chúng ta làm người lương thiện, luôn nghĩ lợi ích của người khác trước tiên thì chính là đang nhận phúc báo cho chính bản thân mình, hóa dữ thành lành. Vậy mới nói, hành thiện tích đức không bao giờ là thua thiệt…

Cuộc sống chính là một tiếng vọng lớn, luôn nghĩ đến người khác trước tiên, cuối cùng sẽ nhận phúc báo. Bất luận bạn tốt với ai, sau này bạn sẽ hiểu, đó thực ra là đối tốt với chính mình. Theo triết lý nhà Phật, phúc đức quyết định nên số phận của một cá nhân, nó đến từ việc bạn sống thiện lương mà có. Ngoài việc được thừa hưởng từ kiếp trước, một người sống ở kiếp này phải tu tâm tích đức, sống hành thiện rất nhiều mới mong làm dày phúc báo. Và hết thảy phúc điền, đều không ly khai khỏi cái tâm. Nội tâm nuôi dưỡng hạt giống thiện lương, thì một ngày nào đó sẽ đơm hoa kết quả.

Số phận một người được quyết định bởi số lượng đức mà họ có, cũng được gọi là ‘căn cơ' và ‘phong thuỷ' của người ấy”, quả hết sức đúng đắn.

Theo Thegioidanhngon.com

Mời các bạn tham gia nhóm "Lời hay ý đẹp""Những câu nói hay"

Có thể bạn sẽ thích