
Người xưa cho rằng hôn nhân là do trời định, nếu hai người có duyên thì ngàn dặm cũng có sợi dây cột lại, còn không có duyên với nhau thì đối cửa cũng chẳng biết nhau. Tuy nhiên, trong cuộc sống hiện đại này, con người không còn tin vào duyên nợ nữa, vậy nên nếu một người cảm thấy người bạn đời của mình không còn phù hợp với cái tôi của họ nữa hay không hoàn hảo như họ mong muốn, người này sẵn sàng ly hôn để đi tìm hạnh phúc mới. Nhưng liệu trên đời này thực sự có tồn tại một cuộc hôn nhân hoàn hảo không? Câu chuyện dưới đây sẽ cho bạn câu trả lời.
Một thanh niên đã thỉnh cầu Thượng đế được trải nghiệm về hôn nhân. Trước lời cầu xin đáng thương của sinh mệnh này, Thượng đế đã đồng ý. Sau đó cuộc thí nghiệm bắt đầu: đến tuổi kết hôn, anh chàng này gặp một cô gái vô cùng xinh đẹp và hai người đều yêu thương nhau nên đã nhanh chóng thành vợ chồng.
Tuy nhiên, không lâu sau đó, anh phát hiện vợ mình tuy xinh đẹp nhưng ăn nói lại thô lỗ, hơn nữa việc gì cũng không biết làm. Hai người tâm hồn không đồng điệu, không ai có thể hiểu được đối phương, vậy nên anh ta quyết định kết thúc cuộc hôn nhân đó.
Anh ta cầu xin Thượng đế một lần nữa. Lần thứ hai kết hôn, ngoài việc phải xinh đẹp, anh mong muốn cô vợ còn phải giỏi giang và thông minh. Nhưng chẳng bao lâu sau anh lại thấy rằng cô ấy tính tình không tốt, cá tính lại còn quá mạnh. Sự thông minh trở thành vũ khí lợi hại để cô ta châm biếm anh. Còn sự giỏi giang lại trở thành thủ đoạn để cô mỉa mai chê bai anh. Anh cảm thấy mình chẳng hề giống chồng cô chút nào, mà giống như đầy tớ của cô vậy. Và thế là cuộc hôn nhân này cũng kết thúc không có hậu.
Anh ta lại đến cầu xin Thượng đế một lần nữa. Lần kết hôn thứ ba thì anh mong muốn rằng vợ mình bên cạnh có những ưu điểm của hai người đi trước thì tính cách cũng nhất định phải tốt. Thượng đế lại chiều lòng anh ta. Sau khi kết hôn hai người yêu thương hòa thuận, hai bên đều rất hài lòng về nhau. Nhưng điều bất hạnh là sau nửa năm thì vợ anh mắc bệnh nặng. Đứng từ góc độ đạo nghĩa vợ chồng thì lẽ ra anh nên chăm sóc thật tốt và bên cạnh cô đến lúc cuối đời, nhưng anh lại không làm thế. Đã vậy, anh lại còn tự than thân trách phận và cảm thấy mình thật bất hạnh. Trong cơn tuyệt vọng, anh tiếp tục đến hỏi Thượng đế rằng có thể cho anh thêm một cơ hội nữa không?
Thượng đế rất không vui, nhưng thấy anh năn nỉ cầu xin nên lại đồng ý. Vì đã trải qua nhiều lần kết hôn, anh trở nên trưởng thành hơn, suy nghĩ đắn đo cũng cẩn thận hơn.
Cuối cùng, anh chọn một cô gái xinh đẹp, dịu dàng đáng yêu, anh muốn như thế nào thì được như vậy. Anh vô cùng hài lòng. Khi anh muốn báo sự thành công của mình cho Thượng đế, và cảm ơn sự tác hợp của Ngài thì cô gái đó lại không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân đó nữa. Cô nói người đàn ông sớm thế này, chiều thế khác, đến lúc vợ bị bệnh cũng không quan tâm chăm sóc, làm sao cô có thể yên tâm gửi gắm cả cuộc đời này được!
Thượng đế cũng không có cách nào khác vì ngài biết rằng “Dưa chín ép làm sao có thể ngọt” nên đã đồng ý yêu cầu của người con gái đó.
Đến ngày hôm nay, anh chàng này vẫn quanh quẩn lựa chọn trên con đường hôn nhân và vẫn chưa thể chọn được hôn nhân hạnh phúc cho mình. Bởi vì trong thế giới này tất cả những cô gái đều đã biết anh là một người đàn ông không tốt.
Bạn có cảm thấy mình giống anh chàng này ở một góc độ nào đó không? Trên đời không biết có bao nhiêu người giống như chàng thanh niên đó, luôn theo đuổi những hoang tưởng hư vô, tuy đẹp nhưng chẳng hề có thật.
Bạn ạ, vốn dĩ đời người không có gì là mãi mãi, cũng chẳng có gì khiến chúng ta thỏa mãn lâu dài, cũng không ai hoàn hảo được. Bản thân ta nhìn ai đó tốt đẹp, hoàn hảo cũng chỉ là do chúng ta tự hư cấu nên. Trong thế giới này căn bản không có ai là thập toàn thập mỹ. Khi nhận ra điều này, bạn sẽ biết rằng hóa ra bản thân mình cả đời đang theo đuổi một hình bóng hư không, luôn giữ một giấc mơ không có thật. Từ đầu đã không sống thật và nghiêm túc với cuộc sống và hôn nhân của mình.
Ngày hôm qua đã trở thành quá khứ, có nhớ mãi đến lựa chọn của ngày hôm qua thì bản thân cũng không thể thay đổi được nó, cũng giống như “Trường giang nước chảy về đông, chảy vào biển lớn mãi mãi cũng không quay trở lại”.
“Nhân vô thập toàn”, mỗi người đều có ưu và nhược điểm, chỉ là những việc mà chúng ta làm luôn là đem mặt tốt đẹp của bản thân cho mọi người thấy được, còn những điều không hay thì sẽ được chôn giấu thật kĩ. Có thể những khuyết điểm của chúng ta mãi mãi người khác cũng không thể biết được. Bạn nghĩ xem, ai bằng lòng đem những khuyết điểm của mình ra cho người khác thấy chứ? Làm như vậy mình sẽ chẳng còn chút tự tôn nào, thậm chí người khác cũng không muốn nhìn thấy những điều đó.
Bạn hãy nghĩ xem, những bông hồng nở trong vườn tươi đẹp biết bao nhưng nếu bạn muốn ngắt nó, thì những chiếc gai sắc nhọn ẩn dưới những chiếc lá sẽ làm bạn bị thương. Phía sau trời thu đầy cảm xúc sẽ là những bông hoa phải tàn lụi.
Trong cuộc sống hiện thực, chúng ta thường cho rằng phải như thế nào mới là tốt nhất nhưng tính một đằng lại ra một nẻo khiến chúng ta chẳng thể được như ý. Chúng ta phải tin tưởng rằng: tất cả những gì trước mắt chúng ta, dù là thuận lợi, hay khó khăn thì đều là sự sắp xếp tốt nhất cho chúng ta. Hãy cảm ơn những điều thuận lợi và vui vẻ trước những khó khăn.
Mọi sự việc trong cuộc đời không có gì là thập toàn thập mỹ. Muốn có một cuộc hôn nhân hoàn hảo hay một tình yêu hạnh phúc, chỉ cần bạn làm được điều này:
Nếu tâm thay đổi, thì thái độ của bạn sẽ thay đổi;
Thái độ thay đổi thì thói quen của bạn sẽ thay đổi;
Thói quen thay đổi thì tính cách của bạn sẽ thay đổi;
Tính cách thay đổi thì cuộc đời của bạn sẽ thay đổi
Cuộc đời này luôn đầy ắp những sự nuối tiếc….Chính vì nuối tiếc chúng ta mới luôn tìm đến những thứ tốt đẹp hơn, luôn theo đuổi những hy vọng. Cách nghĩ này cũng là chuyện thường tình của con người. Nhưng người hạnh phúc không phải là người có nhiều thứ mà là người ít so đo. Người hạnh phúc không đứng núi này trông núi nọ. Họ chỉ lặng lẽ giữ gìn cuộc sống và hôn nhân thuộc về mình, thưởng thức những bông hoa đua nở vào mùa xuân trong vườn, những cơn mưa mát mẻ của mùa hè, sự lãng mạn của mùa thu, sự bao dung ấm áp của mùa đông. Trải qua mọi điều trong cuộc sống hiểu được thế nào là hạnh phúc và biết thế nào là đủ. Vào buổi sáng tươi đẹp, họ nở nụ cười đón mặt trời lên. Họ sắp xếp mọi thứ cho một buổi trưa bận rộn rồi nắm tay nhau ngắm hoàng hôn của buổi chiều ấm áp.
Cuộc đời vốn luôn chắt chứa nhiều sự hối tiếc, vì hối tiếc nên mới thấy nó thật tươi đẹp. Hiểu được cách trân trọng và biết đủ, hiểu được cách cho đi mà không mong nhận lại, hiểu được cách quan tâm và chăm sóc người thương yêu của mình, khoan dung trước những khuyết điểm và lỗi lầm của người ấy, đó đích thực mới là một hôn nhân hạnh phúc.
Theo Thegioidanhngon.com
Mời các bạn tham gia nhóm "Lời hay ý đẹp" và "Những câu nói hay"