
Đó là câu chuyện có thật xảy ra trong chiến tranh thế giới lần thứ nhất. Người lính nọ, từ chiến hào của mình đã rất xót xa khi chứng kiến cảnh một người bạn thân ngã xuống. Anh ta xin viên trung úy chỉ huy cho phép mình ra ngoài để mang bạn vào hầm.
“Cậu có thể đi”, viên trung úy đồng ý, “nhưng tôi nghĩ điều ấy sẽ chẳng mang lại tác dụng gì. Cậu ta có thể đã chết và bản thân cậu cũng rất dễ mất mạng”. Những lời nói của trung úy không hề thay đổi được quyết định của người lính kia. Giữa tiếng súng và tiếng đại bác ầm vang, anh ta chạy ra chuyến tuyến giữa hai bên, dùng tất cả sức lực để cõng bạn về. Khi cả hai xuống tới hầm trú an toàn, viên trung úy xem xét tình trạng người lính bị thương và nhìn anh một cách đầy thông cảm.
“Tôi đã nói rồi mà. Điều này chẳng có ý nghĩa gì cả. Bạn cậu đã chết”.
“Có đấy, thưa trung úy”, người lính đáp lại. “Điều ấy có ý nghĩa rất lớn. Khi tôi đến được chỗ cậu ấy, cậu ấy vẫn còn sống. Và tôi thật sự xúc động khi nghe cậu ấy nói rằng: “Jim, tớ biết thế nào cậu cũng tới mà”.
P/s: Đôi khi trong cuộc sống, điều gì đó có ý nghĩa hay không có ý nghĩa, đáng làm hay không đáng làm đều tùy thuộc vào cách nhìn nhận của bạn. Hãy dũng cảm hành động theo lời trái tim mách bảo! Và chắc chắn sẽ không bao giờ bạn phải hối hận khi đã làm như vậy.
Theo Thegioidanhngon.com
Mời các bạn tham gia nhóm "Lời hay ý đẹp" và "Những câu nói hay"